Xuân
Nắng tràn vào trong Góc tối sáng bừng Em bước ra Giữa cuộc đời Trời cao vời vợi Xuân tới tự bao giờ Giọt xuân rơi E giật mình Ngày hôm qu...
Những đứa trẻ đói khát Bố mẹ tha hương trăm lối Em bơ vơ trăm đường Gian nhà trống rỗng Người bà đã còng Quạnh hiu Giọt mưa chiều Rơi ...
Một buổi sáng mùa đông. Cảnh vật như khoác lên mình tấm voan mỏng của sương sớm. Tiết trời thật dịu dàng làm sao. Người ta bảo đ...
Hôm nay bị mất điện Ngồi nghe ba kể chuyện Câu chuyện tự thủa xưa Thủa chưa có ti vi Chưa hề có điện thoại Những đêm dài khắc khoải Lo ...
Mẹ ơi quê hương mình Ngày xưa ai đặt tên Mà sao hay đến thế Con nghe cô giáo kể Phú tức là no đủ Bình nghĩa là bình yên Từ đó...
Một nắm đất Nặn bàn chân Một nắm đất Nặn thân hình Bầu trời nhỏ Mặt đất nhỏ Tôi tự nặn bản thân mình Đôi mắt đá cuội Thân hình đất s...
Trời cao sâu và không có nắng nhưng thật oi bức. Nó khiến con người cũng trở nên cáu bẩn, bực bội với những gì đang diễn ra. Mong rằng đó l...
Gian phòng hơi nhỏ nhưng khá gọn gàng. Những tấm hình nhỏ xinh xắn và bắt mắt trên nền tường trắng. H ngắm nghía một số thứ đồ lưu niệm, ...
Trong giấc mơ ban chiều Tôi nghe lòng man mác Bỗng tỉnh giấc mơ màng Tôi thấy đời sang ngang. Còn chút tình dở dang Thôi chôn vào qu...
2. Chủ nghĩa yêu nước trong Đất nước (Nguyễn Khoa Điềm) và Việt Bắc (Tố Hữu). Giống nhau: - Đều ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên ...