Mẹ cũng là quê hương
Mẹ ơi quê hương mình Ngày xưa ai đặt tên Mà sao hay đến thế Con nghe cô giáo kể Phú tức là no đủ Bình nghĩa là bình yên Từ đó...
https://hocvan123.blogspot.com/2015/08/me-cung-la-que-huong.html
Mẹ ơi quê hương mình
Ngày xưa ai đặt tên
Mà sao hay đến thế
Con nghe cô giáo kể
Phú tức là no đủ
Bình nghĩa là bình yên
Từ đó con chẳng quên
Lúc nào con cũng nhớ.
Mẹ ơi con thương mẹ
Con thương mẹ vất vả
Để mạ xanh trên đồng
Mẹ bảo lúa trổ bông
Vì mong con mau lớn
Nhưng bao lâu hả mẹ
Con thấy mình nhỏ bé
Chẳng dám chạy đi xa,
Bóng mẹ bên hiên nhà
Che ngang cả sân thóc.
Mẹ ơi trước nhà mình
Có một dòng sông xanh
Một dòng nước mát lành
Chảy sâu vào bất tận
Sông kia chảy về đâu ?
Mẹ biết không hả mẹ ?
Tại sao gọi sông Cầu ?
Hay là bởi từ lâu
Đã có một cây cầu,
Bắc ngang dòng xanh ấy,
Để bây giờ mỗi ngay,
Ba đưa con đi học.
Ngày sau khi con lớn
Chắc quê mình khác rồi
Đất nước đang đổi mới
Nhà tầng mọc khắp nơi.
Nhưng mà mẹ, mẹ ơi !
Dòng sông và rặng tre
Cánh đồng và kênh nước
Sẽ chẳng ai lấy được
Khỏi mảnh đất quê mình.
Rồi mai con sẽ kể
Cho chúng bạn con nghe.
Quê hương con như thế.
Con yêu như yêu mẹ,
Mẹ cũng là quê hương.