Lay động nhân tâm: Học sinh thản nhiên giết người
Mới đây ở Thái Nguyên xảy ra vụ án hai em học sinh cấp II giết một bà cụ già để lấy tiền chơi game. Các em còn là học sinh ở độ tuổi rất ...
https://hocvan123.blogspot.com/2014/07/lay-ong-nhan-tam-hoc-sinh-than-nhien.html
Mới đây ở Thái Nguyên xảy ra vụ án hai em học
sinh cấp II giết một bà cụ già để lấy tiền chơi game. Các em còn là học sinh ở
độ tuổi rất trẻ. Vụ việc này xảy ra làm nhiều người không khỏi đau lòng.
Điều đáng nói hơn cả trong hành vi giết người của hai bé là sau khi dùng gậy
đánh, dùng kéo đâm nhiều nhát thì các em “thản nhiên” dùng số tiền cướp được để
đi mua thẻ game. Sự “thản nhiên” ấy thật
đáng để chúng ta suy ngẫm.
Câu hỏi đầu
tiên đặt ra là :Chẳng lẽ đã không ai nói cho các em biết rằng dù với bất cứ lý
do nào giết người cũng là tội ác không thể tha thứ ? Chẳng lẽ không ai chỉ cho
các em biết hành động đó sai trái đến mức nào? Chúng ta phải tự vấn về trách nhiệm của gia
đình, nhà trường. Sự ngây dại trong ánh mắt của những đứa trẻ sau khi giết
người làm chúng ta phải xót xa mà suy xét về bản thân mình. Ánh mắt đó như muốn
thanh minh rằng: Con đâu biết đâu ! Giết người thì làm sao ạ ? Con vẫn làm như
vậy trong game mà !
Thế giới của
game biến tấm hồn ngây thơ của các em thành ác quỷ. Những đứa trẻ với sự tò mò,
hiếu động trong tâm hồn đã tìm đến game. Có lẽ thế giới thực buồn tẻ, chán ngắt
không làm các em hứng thú ? Có lẽ cuộc
sống đời thực ít thú vị không đáng khám phá bằng thế giới ảo ? Chúng ta đã không có một sân chơi lôi cuốn,
không có những giờ học thú vị hướng các em vào việc khám phá các hiện tượng đời
sống. Các em thiếu những sự đồng cảm, các em thiếu những người bạn hiểu biết.
Các em càng lúc càng trở nên cô đơn và thích bạo lực.
Sự “thản
nhiên” của người lớn đã tạo nên tính “thản nhiên” trong những đứa trẻ. Đó là sự
“thản nhiên” đáng thương của những đứa trẻ không biết đúng sai vì đã không ai
nói cho chúng biết.