Đêm
Đã lâu tôi không ước chừng lại lòng mình xem trước nay thiên biến ra sao. Trong cái hứng thường ngày dò xét lại lòng mình cũng là một các...
https://hocvan123.blogspot.com/2013/10/em.html
Đã lâu tôi
không ước chừng lại lòng mình xem trước nay thiên biến ra sao. Trong cái
hứng thường ngày dò xét lại lòng mình cũng là một cách để cường đúc
thêm lòng tin vào con đường mình đang đi. Tôi buột nhiên
nghĩ đến việc lấy màn đêm thẳm sâu mà mường tượng
vào đó để đo đoán lòng người và lòng mình.
Chừng dăm năm trước tôi
cũng vẫn hay thức khuya và thói quen ấy đến nay vẫn vậy. Tôi vẫn ngụy
biện rằng trong khi mọi người đang chết lâm thời thì tôi vẫn đang sống mà
hưởng nghiệm. Thử nhớ lại khi ấy trời đêm là thế giới bí ẩn kích
thích trí tò mò của tôi. Nó gây hứng thú hơn bất kì những gì tôi đã thấy.
Bởi nó đẹp khi trang hoàng bởi những ngôi sao, vầng trăng và
những đám mây bạc. Bởi nó rộng với những biên giới vô cùng và bởi nó
bí ẩn trong chiều sâu bất tận. Dĩ nhiên dưới bầu trời ấy tôi thấy dễ
chịu và tươi tắn. Tôi tâm niệm trong cái bất tận của bóng đêm ấy
vẫn đầy ánh sáng những tinh tú lấp lánh thì ắt hẳn lòng người dù
thâm hiểm thế nào cũng có phần thiện hảo chứ không hẳn như người ta vẫn nói.
Nhưng hôm nay sau mấy chừng thời gian bầu trời đêm tôi đang
nhìn sao ngợm nghĩnh đến vậy. Mây dày đặc và chẳng thấy một chút hào
sáng. Hay là do họa hoằn tôi đang nhìn vào không gian của buổi đêm
u ám trước giờ mưa. Nhưng tôi thiết nghĩ nếu trăng còn tỏ, sao
còn ánh thì đó là sự vô tư đến vô duyên của tự nhiên. Chỉ với
chừng ấy non nớt trải ngiệm vấp váp tôi đã sớm thấy lời
người đời nói về sự thẳm sâu của lòng người là xác đáng.
Tôi hay thăm ý
người khác và đoán lòng kẻ khác nhưng vẫn luôn hay buồn khi biết về
những điều mình đã biết. Thật thì tôi không mong những sự ấy là
thật nhưng nó vẫn cứ phải là sự thật thì mới ra cái cuộc đời, thì mơi thấy là
mình đang sống thật. Chứ tuyệt nhiên những ảo ảnh của tinh
cầu xa xôi chỉ thắp lên những niềm tin viển vông. Tôi vẫn hy vọng nhưng trước
mắt tôi ngoài ô của sổ là một đêm đen ngợm nghĩnh nằm dài trong
tiếng côn trùng kêu rền. Thật mong đêm mai sẽ là một đêm vắng
mây nhiều sao. Ít ra cũng thấy đây là sự vô duyên mà thực lòng tôi
mong muốn.